Bảy năm trước anh chỉ trích cô ham hư vinh vọng tưởng mong muốn phu nhân tổng giám đốc, cô tức giận loại bỏ ăn uống chơi trác an táng. Nay anh lại ra đời trong công ty cô bắt đầu nhậm chức — Anh ta có năng lực khai trừ cô sao?!
Giới thiệu truyện bên tôi mong gả tổng người có quyền lực cao
Tác giả: Kim Huyên
Thể loại: Ngôn tình tổng tài
Trích đoạn truyện chúng tôi ước ao gả tổng người có quyền lực cao
thời đại đổi khác, mà lại giấc mộng con người ta theo đuổi lâu bền hơn bất biến, mặc dầu nam cô bé già trẻ, nghèo hèn hay phú quý, có thể là cô nhi bị bỏ rơi tại viện mồ côi, cũng có giấc mộng họ ý muốn theo đuổi.
Xuân Tuyết, Hạ Mĩ, Thu Phong, Đông Nhan bốn thành viên gia đình là bà mẹ cộng béo lên trong cô nhi viện, chính sách của rất nhiều cô thì rõ ràng, phong cách riêng biệt, cách thức bị vứt rơi trước cửa viện cũng tách biệt, nhưng mà giống nhau ở khu vực gần như có một cầu mơ mong kết thúc.
Từ bé dại đang sinh trưởng trong viện mồ côi túng thiếu, so với Anh chị em cộng tuổi cũng trưởng thành và cứng cáp hơn, sớm đặt ra lý tưởng mang đến cuộc đời, từ năm mười hai tuổi các cô đã nuôi trong thành viên gia đình giấc mộng đồ sộ.
cụm cô cần dùng khôn xiết học tập, loại trừ hồ hết thứ để kiếm tiền, thế có được mơ ước của mình.
Thời gian mau chóng qua đi, năm tháng như thoi đưa, tuổi tác ngày càng lớn, bí quyết tích lũy được cũng cải thiện lên, cụm cô quan sát lại hầu như cảm nhận giấc mơ ngày xưa thật buồn cười.
đề nghị có tác dụng cu li nhân? Đề xuất gả tổng tài? Phải lái xe Benz? Yêu cầu ở nhà to?
chủ yếu chỉ đơn giản là chuyện trẻ em say rồi thì nói vu vơ thôi!

các cô năm nay vẫn hai mươi lăm tuổi, từ khi thề hẹn cơn mơ hài hước ấy nháy mắt sẽ mười cha năm trôi qua. Giấc mơ bất tri bất giác đã chìm sâu trong đều bận rộn của cuộc đời, tứ người nhà tranh thủ họp bên lại trêu chọc thời niên thiếu của nhau là chưa hiểu chuyện.
cụm cô cười, trêu chọc mình khác, tuy mỉm cười cùng bề mặt, dẫu vậy khổ trong lòng, bởi chỉ việc trời new biết giấc mộng kia hại tổ ấm khôn xiết nặng.
thấp nhất là đối có Đồ Thu Phong nhưng nói là như cố gắng.
Bảy giờ đúng, đồng đại dương báo thức mặt giường reng reng, đánh thức bạn sẽ ngủ say bên trên giường.
Đồ Thu Phong vừa dụi mắt vừa ấn tắt đồng biển, đưa cánh tay về nạm ngang trán vài giây, mới thở hắt ra một hơi, trừng mắt trèo xuống giường.
Ngũ quan của cô riêng biệt, dáng thành viên bé nhỏ dài mà lại đầy đặn, da thịt trắng nõn, nét đẹp có hơi hướm nước không tính làm mọi người cạnh tranh có thể quên.
Đồ Xuân Tuyết thường chú ý cô ngẩn thành viên gia đình, nói cô chắc chắn là bé lai new có vẻ có bề ngoài đáng yêu, phong tình vạn chủng bởi thế.
nhưng lại đằng sau vẻ đẹp này lại chính là bắt mắt lười biếng, chắc là nằm đúng đắn chưa ngồi, có vẻ ngồi xác xắn chưa đứng, đó là cô. Tuy thế dù là cố cô đã là một thư kí toàn năng to con, mâu thuẫn đa số mang tính phương pháp vốn bao gồm.
Vừa tỉnh lại, dạ dày cô kêu lên một tiếng ủ dột, đôi mi thanh tú nhíu lại, chổ chính giữa tình có thể chất lượng kém lắm, dường như sắc trời âm u kế bên cửa sổ, chưa thấy tia nắng mặt trời, có duy nhất một màu xám xịt mênh mông.
Cô ngồi dậy, mặt không chút thay đổi chú ý ra trước, bất giác ngẩn ngơ khắp cơ thể.
Cô đang chỉ một chặng thời gian không mơ lại cơn mơ làm trọng điểm tình cô không đảm bảo đó, vẫn nghĩ chính bản thân mình sẽ thoát khỏi thủ tục thương trung tâm cũng như bực tức, hóa ra thực tế chẳng phải do đó.
chán ghét, chuyện đã được qua lâu năm rồi, đầu cô rút cục có tác dụng sao vắt, vị sao còn chưa quên sạch đang đi, còn để chúng nó thừa dịp vẫn ngủ chạy mang lại có tác dụng loạn cô, thật là kì quái!
Cô buồn bực gõ gõ đầu, hình như làm cho vắt cô chắc là ném hết toàn thể đầy đủ thứ trong đầu ra. Nhưng mà sao gồm thể? Cô quay đầu chú ý nhỏ vẫn ngủ ở kề bên, bất giác thở nhiều năm một hơi. Gồm tiểu da hỏa này ở mặt, có tác dụng sao cô quên được, làm cho sao quên phần đa nét của người ấy sẽ còn đọng lại bên trên khuân mặt con?
bé càng lúc càng giống anh ta, dù là diện mạo hay cá tính.
Thật là đáng giận, rõ ràng bé nguyên nhân là cô có bầu mười tháng, đau gần mười mấy giờ khổ cực sinh ra, đã từng cm trên cơ thể con bởi vì cô nuôi Khủng, bởi vì sao toàn thân cao thấp thằng nhỏ bé không giống cô một chút nào, ngược lại lại giống tên bị tiêu diệt tiệt kia chứ? Thật sự đáng giận!
quan sát khuôn bên ngủ ngoan hòa thuận cực giống mặt tên kia, cô càng xem càng bực các bạn, nhịn cảm thấy không được cúi đầu cắn lên hai chiếc má phính hồng của con một ngụm.
Đồ Hạo Lôi vẫn ngủ thốt nhiên thức tỉnh, hai má bị cắm đau, mở mắt nhìn bà bầu cậu sẽ giả cỗ ngủ trên giường.
“Mẹ, sao chị em cắn con?”. Cậu chưa hờn chưa giận hỏi.
“Hả, dòng gì? Con, con tỉnh rồi? Mấy giờ rồi?”. Đồ Thu Phong lim dim mắt, cỗ dạng hốt hoảng, chú ý cũng như new tỉnh ngủ.
“Mẹ chưa buộc phải đóng kịch”. Đồ Hạo Lôi căng mắt chú ý cô.
“Ai đóng kịch?”. Cô ngồi dậy duỗi gia đình bạn.
>> bài viết liên quan phân mục truyện Ngôn tình ngược
“Mẹ gặm nhỏ làm chi?”. Cậu chút ít cũng không bị mẹ lừa.
“Ai gặm con? Vừa rồi người mẹ đang đang ngủ nha!”. Cô làm tiếp giả ngu.
“Phải chưa đó?”. Cậu liếc người mẹ một mẫu nghi ngờ, rồi vừa quan sát nhìn giường của hai bà bầu nhỏ vừa nói. “Nếu vừa rồi bà mẹ chưa gặm bé, nỗ lực trên giường tất cả chúng ta chẳng lẽ có —”.
“Tiểu tử thối, bé dám nói lung tung?!”. Cô đột nhiên la lên ước ao chặn bé lại, tuy thế chưa kịp.
“— Ma”.
“Á!”. Đồ Thu Phong hét lên, hồi hộp nhảy xuống giường.
“Ha ha…”. Phản ứng khoa trương của chị em làm cho Đồ Hạo Lôi bật cười.
Đồ Thu Phong cô không sợ trời không sợ đất, sợ nhất chính là mấy thứ quỷ dữ ẩn ẩn hiện hiện, chưa có kiểu dáng, lần chần gồm có tuổi sống chưa. Đứa nhỏ bất hiếu này dám trong phòng họ, ngồi bên trên giường Điện thoại tư vấn ma dọa người!
Cô bực bội, vung tay vò xù đầu thằng bé bỏng, thưởng đến nó hai dòng cùi chỏ lên đầu.
“Tiểu tử thối, con dám dọa mẹ!”.
“Là người mẹ gặm nhỏ trước nhưng chưa thừa nhận”. Đồ Hạo Lôi nhảy dựng lên, chạy qua bên kia giường tránh cú đánh của người mẹ, cúi đầu phòng nghị.
“Mẹ là mẹ con, cho mẹ cắn chút ít thì sao?”. Đồ Thu Phong đứng bên giường, hai tay phòng hông nói sở hữu bé, sau cùng cũng bằng lòng người thân làm cho.
“Con là bé mẹ, đến bé dọa một ít thì sao?”. Cậu lầm bầm gượng nhẹ lại.
“Con nói dòng gì?”.
“Con nói —”. Cậu vẫn ao ước tranh biện có bà bầu tiếp, ánh mắt lơ đãng lướt qua chiếc đồng biển báo thức ở đầu giường, mau chóng trợn hai mắt, la hoảng lên. “Bảy giờ rưỡi!”.
“Hả”. Ánh mắt Đồ Thu Phong lập tức chuyển làn đường qua loại đồng biển, giây tiếp theo cũng sợ hãi nhảy dựng lên. “Bảy giờ rưỡi!”.
Hai bà bầu bé cùng choáng choàng tháo dỡ áo ngủ, chạy qua che ăn mặc quần áo, lật đật nắm đồ, rồi một tổ ấm cố gắng giỏ xách, một thành viên rứa cặp táp lao ra bên cạnh cửa.
“Dậy sớm nha”. Đồ Đông Nhan ngồi ở phòng khách xem báo, nghe thấy tiếng khai trương liền ngẩng đầu kính chào hai chị em bé buổi sớm.
“Một chút cũng chưa sớm”. Đồ Thu Phong và bé cộng lao qua cửa buồng tắm đối mặt đánh răng cọ mặt.
“Vì sao cậu chưa Call mình?”. Cô vừa chà răng vừa tựa vô cửa ngõ nhà tắm.
“Mình nghe thấy tiếng nói chuyện ở trong phòng cậu, nghĩ cậu sẽ tỉnh”. Đồ Đông Nhan đứng dậy khỏi ghế sofa, hướng cho ngôi nhà nạp năng lượng. “Bánh mì cậu thích phết bơ đậu phộng hay ăn uống trứng ốp la?”.
“Bơ đậu phộng”. Đồ Thu Phong hướng dẫn.
“Con ý muốn ăn trứng ốp la, dì Đông Nhan”. Đồ Hạo Lôi chui ra từ đằng sau Đồ Thu Phong kêu lên, cậu đang cọ mặt.
“Sắp trễ rồi, làm cho sao có thời gian đổ trứng ốp la”. Đồ Thu Phong thuận tay lại cú mang lại nhỏ một cùi chỏ, giáo huấn nó. “Phết bơ đậu phộng giống thành viên gia đình là được rồi, đừng chăm chú thằng nhóc này”. Cô nói sở hữu Đồ Đông Nhan.
Đồ Hạo Lôi bĩu môi, chưa nói gì, chết thật phục trước sự bạo lực của mẹ.
“Không sao. Rán trứng thôi mà, không tốn thời gian bao lăm đâu”. Đồ Đông Nhan cười nói.
“Thật không? Cầm cố bạn cũng muốn nạp năng lượng trứng ốp la”. Đồ Thu Phong nhanh chóng chuyển đổi công bố quyết định.
“Mẹ, không phải mẹ mới nói chuẩn bị trễ, không có thời gian đổ trứng ốp la sao?”. Cậu nhịn không đủ vặn lại mẹ.
Đồ Thu Phong chưa chút nghĩ ngợi gõ nhỏ một dòng. “Con im lặng! Còn nữa, đánh răng cọ bên Nhanh lên rồi ra không tính, bà bầu mong muốn đi toilet”.
Đồ Hạo Lôi cúi đầu, tấm tức đi ra không tính buồng khách, cửa ngõ phòng tắm nhanh chóng đóng lại ‘cạch’ một tiếng sau lưng cậu. Cậu ngẩng đầu, thấy dì Đông Nhan cười cợt cũng như chưa cười cợt quan sát cậu.
Cậu nhún nhún vai, lộ ra biểu thành tâm Chịu đựng không nổi chị em kia, rồi chạy ra địa điểm hai bằng hữu song sinh Hạo Anh, Hạo Tế nhỏ của dì Hạ Mĩ. Cậu đề nghị kể mang lại họ nghe chuyện đàm đạo bọ cánh cứng vương giả sở hữu Các bạn cộng lớp mới được, hôm qua cậu quên không nói…
♥
“Thu Phong, phó tổng người có quyền lực cao tới đó!”.
dòng vỗ vai thình lình làm cho Đồ Thu Phong đã ngủ chơi kém ngủ gật bỗng nhiên bừng tỉnh, cô dụi dụi mắt, nháy mắt liền khôi phục bộ dáng Đồ thư ký kết có chức năng cao.
Hai tay cô gõ như cất cánh trên bàn phím máy tính, hai góc nhìn không chớp vào màn hình, có tác dụng cỗ cũng như đang bận tối mắt tối mũi công tác thật sự, khiến chúng ta chú ý chưa ra một giây trước cô còn sẽ ngủ chơi dốt ngủ gật.
“Thu Phong, giúp bên tôi pha hai bóc trà mang vào”. Phó tổng giám đốc Vương Diệc Đông năm mươi tuổi đứng đắn chú ý cô, thông báo sai bảo.
“Dạ, phó tổng”. Đồ Thu Phong tinh thần phấn chấn ngẩng đầu lên, kính cẩn gợi ý. Nhìn bóng hình sếp biến mất sau cửa nhà văn phòng, cô new thở hắt ra một hơi. “Cảm ơn, chị Bội Phi”.
Dư Bội Phi làm cho thư ký kết tổng người đứng đầu, tuy rằng bắt đầu tía mươi hai tuổi tuy thế đang buôn bán ở C.ty bảy năm, là thư ký thiết yếu được cấp cho bên trên tin cậy.
Chị đó là tiền bối cáng đáng giới thiệu đến cô thuở đầu, một mọi người chú ý dạng hình thì nghiêm ngặt, cẩn thận sâu sắc, tuy nhiên thực tế lại là tổ ấm có lợi, dễ mềm lòng, dễ đồng cảm mang chúng ta khác. Từ khi biết cô là trẻ mồ côi, lại là bà bầu đơn thân, một bạn nuôi con, năm cha lần ra bên cạnh ăn bữa trưa chị đó đầy đủ đoạt trả tiền đãi khách, còn khi cô tranh thủ ngủ gật trong giờ buôn bán, cũng canh chừng mang lại cô, để cô yên lòng ngủ.
“Đừng khách khí, Nhanh giúp phó tổng pha trà”. Dư Bội Phi chuyện trò.
Đồ Thu Phong gật chấp nhận, đứng dậy bước vào phòng chè nước, cô new quăng quật lá trà vào chén chè của phó tổng, còn chưa kịp chờ nước sôi, Dư Bội Phi đã kích hễ bước vào, hai mắt sáng rỡ.
>> Mời Anh chị tìm hiểu thêm phân mục truyện Ngôn tình sủng