Lần đầu gặp nhau anh cười cô đánh đàn như mong muốn hủy hoại phiên bản nhạc, nạm nhưng lại khuôn mặt hưởng thụ lại bán đứng anh. Đi làm cho ngày ban đầu anh là sếp, quán triệt phép chuyện yêu đương văn phòng và công sở, đấy nỗ lực nhưng mà theo đuổi cô.
Giới thiệu truyện tình yêu khi quýt chín
Tác giả: Bạch Nhất Mặc
Thể loại: Ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện tình yêu khi quýt chín
Ánh dương xán lạn, trời blue thăm thẳm. Vị nằm ở ven biển cần đô thị Hồng* vào thu không khô thoáng mà lại bầu khâu khí có theo hơi nước mát rượi, đa số cơn gió nhè nhẹ thổi vào thành phố phồn hoa, rộng lớn.
(*Hồng: Cầu Vồng)
Trước cửa Viện Nghiên cứu vớt Tội Án city Hồng có mặt một teen girls có thân hình khiêm tốn nhỏ tuổi, ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài xõa ngang vai, dáng đứng thẳng tắp. Cô mặc loại áo gió màu vàng nhạt, cái áo sơ mi trắng, quần tây đen, bộ trang phục văn phòng công sở đúng chuẩn mực, bình thường cơ mà chưa mất đi sự trang trọng. Trước cổ quàng chiếc khăn bằng lụa tơ tằm màu da cam, bên dưới cơn gió thu trông cô càng bổ xung dịu dàng, nhu mì.
Ninh Trừng đứng ở cửa ngõ, hít sâu một hơi lần nữa. Mùa này không khí phần đa tràn đầy hương hoa trái. Trong đầu cô lóe qua ảnh cây quýt quà tỏa nắng rực rỡ, tuy thế cực kỳ nhanh tan biến.
Một mùa đẹp, city đẹp, nhất định đã chỉ một ban đầu tốt.
Cô không hoàn thành tự kỷ ám thị, hít thở cụm lần tuy vậy cũng chưa giảm bức xúc. Trái quýt trong tay cô Dường như cũng ấm dần lên theo nhiệt độ lòng bàn tay. Cô chuyển lên mũi ngửi một hơi, rồi đựng trái quýt vào trong túi xách, Cấp Tốc chân tiến vào Viện nghiên cứu.
>> Đọc thêm Truyện sắc
Tại đại sảnh tầng trệt tất cả hai bạn chàng đang đứng nói chuyện.
Một chúng ta trong đó dáng nhà bạn nhỏ bé gò, mặc cái áo blouse trắng, đeo mắt kiếng cận, bên trên tay chũm xấp tài liệu. Anh ta chính là sư huynh cùng trường đại học Y với cô, Thường Tử Dương. Anh ta học hơn cô mấy khóa, nhưng lại khác ngành, anh ta theo pháp y độc lý học, cô theo pháp y nhân chủng học.
Sau khi tốt nghiệp, Thường Tử Dương vào công tác thẳng mang đến Khoa Pháp Y của bộ công an city Hồng, trong giới pháp y ở đô thị cũng có thể có chút tiếng tăm. Lần này city Hồng thành lập Viện Nghiên cứu giúp Tội Án, anh ta cũng là một trong đều gia đình đảm trách. Vừa khít họ cũng cần phải một pháp y nhân chủng học, anh ta liền đề cử cô.
Thường Tử Dương đứng lân cận một các bạn phái mạnh mặc cảnh phục, thân hình cao béo, lông mày rậm, mắt béo, khí hóa học khỏe khoắn. Ninh Trừng không quen chúng ta này, chỉ cảm nghĩ bao gồm hơi quen mắt.
Ninh Trừng thấy hai người bọn họ tán gẫu vô cùng say mê, đa số không chú ý đến cô. Cô đành đi mang lại kề bên Thường Tử Dương, cắt ngang câu chuyện của lũ họ: “Chủ nhiệm Thường, chào anh, tôi đến kéo thi buồng hai.” Cô chưa thích kiểu ‘thấy sang bắt quàng làm cho họ’ nhưng mà sẽ nhắm mắt nhỏ giọng hỏi: “Vòng hai tất cả chúng ta đề xuất làm cho gì? Là mang đến hiện trường sao?”
Cô sẽ đi qua được vòng thi viết, sang vòng hai cô bồn chồn trước sau. Ko phải vày chuyên môn quá trình, cơ mà nguyên nhân là …
Từ tối bữa qua mang đến giờ cô thầm cầu khấn đảm bảo cận thận khi mua vấp phải trường hợp na ná.
Thường Tử Dương thu xấp tài liệu về, cho rằng cô sợ trông thấy hài cốt đề nghị trấn an: “Không buộc phải đi hiện trường, chỉ việc ở trong phòng thí nghiệm quá trình vài thí nghiệm đơn giản. Đối có một sinh viên mở màn vòng thi viết như em mà lại nói chỉ cần chuyện nhỏ tuổi cũng như nhỏ thỏ. Em chưa buộc phải băn khoăn lo lắng.”
>> Đọc thêm thể loại Truyện đam mỹ sủng
Ninh Trừng chuyện trò cám ơn, không hỏi bổ xung nhiều nữa, xoay mọi người sẵn sàng chuẩn bị lên lầu. Trong lúc vô tình, cô thoáng chú ý sang các bạn nam nhi mặc cảnh phục bên cạnh. Ngoài ra, anh ta cũng đang quan sát cô. Tầm mắt cắt chéo, cô khẽ đồng ý, cười.
Thường Tử Dương đứng kề bên giới thiệu: “Đội phó Lâm, đây đó chính là người trong gia đình bên tôi vừa nhắc mang đến, người có quyền lực cao trong vòng thi viết, Ninh Trừng.” Rồi quay sang cô giới thiệu: “Ninh Trừng, do này chính là Đội phó anh hùng nhất đội cảnh sát hình sự đô thị tất cả chúng ta, Lâm Khiếu bố, cũng là tổ trưởng kiêm nhiệm việc tạo tổ điều tra huyền án* mới.”
*Huyền án: những vụ án chưa được giải quyết
Ninh Trừng hơi khom lưng, chủ động kính chào anh ta: “Đội phó Lâm, kính chào anh. Hi vọng sau này gồm cơ hội học tập bổ sung cụm từ anh, hy vọng anh chỉ giáo.”
Lâm Khiếu cha nhanh chóng đứng thẳng mình, đồng ý đáp lễ: “Xin chào! Đừng khách sáo vì thế. Nghiên cứu hài cốt chẳng hề là Bộ trường của tôi, tất cả chúng ta học tập cho nhau.”
Ninh Trừng gồm vài phần hảo cảm vị tính eo hẹp này của anh ý ta. Cô cộng anh ta chuyện trò một lát, tuy rằng chủ đề không can dự đến vòng thi thứ hai tuy vậy cũng giúp cô sút được phần nào ức chế.
Thường Tử Dương chuyển tay nhìn đồng hồ: “Đã mang đến giờ, thí sinh cũng đã cho, tại sao Giáo sư Lục còn chưa tới?”
Lâm Khiếu cha nhếch miệng: “Giáo sư Lục là hero to, nhiều loại chuyện nhỏ dại nhặt này làm sao anh đó tới chứ? Được rồi! Anh là gia đình bạn đảm trách, việc này anh sắp xếp là được, còn chúng tôi tới để thêm phần náo nhiệt thôi.”
Lâm Khiếu tía vừa nói vừa đẩy Thường Tử Dương xoay thành viên, để Ninh Trừng đi bên trước còn hai người trong gia đình theo sau lên tầng một.
Ninh Trừng vừa đi vừa nghĩ, Giáo sư Lục nhưng mà hai mọi người bọn họ nhắc đến chung cuộc là tổ ấm như cụ nào?
Cô thường nghe Thường Tử Dương kể về người này. Viện Nghiên cứu Tội Án vừa được kiến thiết của đô thị Hồng đưa ra bình luận lập thêm một Tổ Huyền Án, nhằm mục đích điều tra và giải quyết các vụ án không được phá, và sáng kiến mới này vì một mọi người gồm xuất thân thần túng thiếu chủ xướng. Vì này gồm học vì chưng Tiến sĩ kép siêng ngành tâm lý học tội phạm và Nhân chủng học của trường ĐH Tennessee; ngay cả Scotland Yard cũng như FBI tranh nhau để mời được người đấy làm nạm vấn tâm lý học tội phạm, thần tung cực kì bí hiểm. Ban đầu về nước đã được gia đình trong ngành phong tặng ngay một tên hiệu thuần Á Đông ‘Thần Long’.
(Scotland Yard là một từ sử dụng để chỉ Trụ sở cảnh sát Thủ Đô, chịu trách nhiệm giữ lại cô quạnh tự mang đến London – Anh, là cái tên của công an London)
Ninh Trừng cũng tương đối hiếu kỳ sở hữu ‘Con rồng Trung Quốc’ này. Chung cục bởi vì nguyên cớ gì khiến anh chắc là đồng ý về lại Đài Loan Trung Quốc hợp tác nghiên cứu phần nhiều cỗ hài cốt cũ kỹ kia, nghe theo thanh âm của những ‘con người’ nhưng mà vốn dĩ đã biết thành thời gian vùi tủ ấy?
Đáng tiếc, từ nửa năm về trước, khi đô thị Hồng chuẩn bị cửa hàng kiến tạo Viện Nghiên cứu vãn cho đến khi gia nhập kỳ thi viết vào tháng trước cũng như mang lại tận lúc này cô đã chưa từng được diện kiến vày giáo sư này.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!