do tại một lời đánh cuộc mang cậu bạn bè nhưng cô – một nữ sinh thô kệch cũng như cánh mày râu lại ban đầu tiếp cận Trương Nhất Địch – hot boy của trường
Trình làng truyện tuổi xuân của em tòa thành của anh
Tác giả: Hồng Cửu
Thể loại: ngôn tình thanh xuân vườn trường
Trích đoạn truyện Tuổi xuân của em tòa thành của anh
Mười chín tuổi, Trác Yến vào đại học, ban đầu đời sống xa căn nhà. Trước đó Trác Yến không biết đi đâu xa, nay bất chợt thiếu vắng cha mẹ sát bên khiến cô cảm nhận yếu đuối và hoang mang, cảm giác chông chênh như trời sắp tới sụp xuống. Lúc mới nhập trường, cô chưa tài nào thích nghi được, ngày nào cũng ngồi teo ro bên trên giường khóc thút thít, vừa nhớ ngôi nhà, vừa cảm nhận bi đát.
Cũng may tình trạng này không đứng vững, về sau cô cũng dần quen sở hữu cuộc đời bắt đầu.
Ở cùng phòng với cô phần đa là phần đông thiếu nữ thanh xuân cùng trang lứa, ngày nào cũng túm tụm, nói nói cười cười Trong khi kể mãi cũng chưa hết phần đông chuyện vui.

Ờ thì, hỏi nhau chuyện quê chỗ nào, học trường trung học phổ thông nào, trong trường bao gồm anh chàng nào vừa học nhiều năm kinh nghiệm vừa đẹp trai không? Lúc đó cậu gồm yêu thầm người ta không? Thành viên gia đình đó liệu tất cả yêu thầm cậu không?
những lần nói phần lớn chuyện này mình phần đông cảm nhận ngượng ngùng, e thẹn, vừa cười hi hi vừa khoát tay chối đây đẩy.
Hôm ấy sau giờ ngủ trưa, bố cô bé cùng buồng có Trác Yến ban đầu “hội họp”. Thành viên trò chuyện sôi nổi từ trường trung học cơ sở trước kia mang lại lớp học lúc này.
Lộ Dương giường trên hỏi Trác Yến: “Cậu thấy quý ông lớp người thân, ai đẹp trai?”.
Trác Yến quan tâm đến vô cùng nghiêm túc rồi trả lời: “Cậu thấy nam giới lớp các bạn có người đẹp trai ư?”.
chỉ cần có câu nói ấy nhưng mà Lộ Dương cũng như Tiểu Dư ở giường bên mỉm cười lăn lộn. Trác Yến rất thích đông đảo tràng cười sung sướng của gia đình bạn.
Sau ải cười cợt, Tiểu Dư nghĩ ngợi rồi nói: “Thực ra tớ thấy, Giang Sơn – lớp trưởng lớp bạn cũng được, khá đẹp trai”.
Trác Yến nghe lời nói đó cứ xuýt xoa: “Bạn Tiểu Dư phòng thành viên có nhiều tiền đồ nhé! Xem kìa, bắt đầu năm nhất, còn nhữn ba, bốn năm nữa mới bước đến cộng đồng mà lại gia đình ấy đã hiểu phương pháp nịnh quan trên rồi! Nhân tài! Và đúng là nhân tài!”.
Tiểu Dư lườm Trác Yến một cái đầy vẻ ác loạn, vớ lấy một quyển sách bên trên bàn, nhắm đúng bộ mặt khiến gia đình bạn bực tức, phi thẳng mang đến.
Trác Yến nghiêng tổ ấm tránh, vỗ ngực dương dương tự đắc: “Cũng may ta đây thân thủ cấp tốc nhẹn!”.
Vừa nói xong xuôi, bên tai đã vang thông báo thét the thé.
>> đọc thêm Truyện đam mỹ np
Thì ra cô tránh được dẫu vậy Tôn Dĩnh ngồi ẩn dưới thì xui xẻo, vô duyên vô cớ phải chịu đòn thay cô.
hiện thời Tôn Dĩnh đã vẫn suy nghĩ về Việc trước đó. Cô sẽ định nói ra cái thương hiệu đấy, chỉ mới kịp thốt ra một chữ thì bất ngờ bị quyển sách đập vào mặt. Cái thương hiệu đó mau chóng bị tiếng thét thảm thiết của cô ấy cắt ra thành từng tiếng rời rạc, “Hứa… Á… Khôn cũng đã được… Này, sao các cậu lại ném tớ hả? Tiểu Dư, cậu chú ý đến chuẩn rồi hãy ném dành được không?”.
Trác Yến, Lộ Dương và Tiểu Dư bò ra cười ngặt nghẽo.
Tiểu Dư ôm ấp bụng kêu lên: “Tôn Dĩnh ơi là Tôn Dĩnh, thì ra cậu cũng tẩm ngẩm tầm ngầm phết nhỉ! Tầm thường cứ bảo bạn không cho yêu đương khi vẫn còn đi học, cố kỉnh cơ mà lúc này bị ném trúng rồi vẫn còn lảm nhảm tên Hứa Khôn của bệnh nhân ta, ha ha ha!”.
Tôn Dĩnh trừng mắt nhìn Tiểu Dư, vạch mặt cô bạn không chút nương tình: “Cậu… Tớ… Tiểu dư, cậu đừng tưởng tớ lần khần cậu yêu thầm anh chàng Trương Nhất Địch hát hay, nhảy đẹp, đùa bóng rổ hết sức nhiều năm kinh nghiệm lại hay tỏ vẻ bàng quan ở khoa khai trương nhé!”.
Nghe đề bài hay ho này, Trác Yến chớp nhoáng hào hứng. Cô bật chồm tới đè Tiểu Dư xuống giường và ra sức hỏi vặn vẹo. Tuy nhiên Tiểu Dư cứ lí giải vòng vo.
giờ đây có người đứng dưới kí túc hotline số buồng của Trác Yến.
Nghe tiếng Call, Trác Yến tạm buông Tiểu Dư ra, thò cổng output không tính cửa sổ chú ý xuống dưới.
Lớp trưởng và cha chàng trai cộng lớp đã đứng ở bên dưới ngửa cổ lên Hotline. Bọn họ cho đưa giáo trình cho các cô, tuy nhiên bảo an chặn đứng cấm đoán vào, hò đành cần dùng cách này để Gọi nhiều cô xuống lấy sách.
“Trác Văn Tĩnh – xuống đây! Nhận sách!”. Lớp trưởng Giang Sơn đứng dưới lầu bự tiếng gào tên của Trác Yến – dĩ nhiên là tên giả.
Nói đến tên hiệu “Trác Văn Tĩnh” của Trác Yến còn duy nhất “sự tích”.
Khi Trác Yến bắt đầu nhập trường số đông thời gian cô những bận thương nhớ quê ngôi nhà, chính yếu không hề chuyển giao lưu với thành viên gia đình vè cùng lớp. Đừng nói cho chuyện niềm nở với lớp trưởng Giang Sơn cũng như hiện nay, mà thậm chí cô còn không quen biết vô số bàn sinh hoạt. Ấn tượng lúc đầu mà cô giữ lại đến đám nam sinh là rất là “văn tĩnh”(*), có thể lúc đó có khá nhiều bạn học nam còn nói rằng: “Nữ sinh lớp ta chỉ có Trác Yến là dịu dàng cũng như gồm khí hóa học nhất, sót lại chẳng tất cả ai”.
Lúc Lô Dương quay về kí túc xá kể lại câu đấy, Trác Yến đang toàn thể diễn tả bản sắc có bà bầu. Bởi vậy Lộ Dương vô cùng coi thường cô: “Bọn cánh mày râu lớp bản thân mỗi chúng ta mắt mũi để đâu rồi? Làm cho sao lại coi cậu ta là khuê cô bé chứ? Minh bạch cậu chính là bà điên thì có!”.
Trác Yến lại nói mang vẻ hết sức đứng đắn: “Tròng chiếc chảy lịch sử, bao lăm anh hùng liệt sĩ đang dùng máu cũng như sinh mệnh để bằng chứng cùng một bài toán – đó chính là đôi mắt của quần chúng luôn sáng suốt! Dương Dương, cứ tin lời họ nói đi! Can trương chống chọi với với lòng mình!”.
Cô nói chấm dứt, giường lại cóthêm một mẫu gối.
Lộ Dương không chịu được, vậy gối đập vào gia đình bạn cô, đập xong xuôi đòi gối lại tuy nhiên Trác Yến không Chịu đựng chuyển.
Cô hỏi Lộ Dương: “Cô gái, nếu chúng tôi chuyển cô, cô lại lấy chúng đập chúng tôi ư?”.
Lộ Dương đáp: “Nếu cậu chưa làm cho tớ buồn ói thì tớ sẽ không đập cậu”.
Trác Yến lắc đầu: “Cái đó tớ chưa dám hứa. Chưa trả cậu đâu, hiện nay cậu gối lên túi sách đi!”.
Ngay sau đó trước mặt buổi tối om, cô tự dưng cảm thấy nghẹt thở.
Lộ Dương lôi cả tấm chăn từ giường bên trên xuống, boss lên đầu cô.
Đêm ấy, Lộ Dương vô cùng thê thảm, chưa tất cả gối cũng chẳng gồm chăn, ngồi xổm bên chân Trác Yến gian khổ van nài.
Trác Yến hỏi cô bạn: “Cậu bao gồm thấy Anh chị em nam lớp ta nói đúng không?”. Trác Yến nghĩ, nếu cô nàng Chịu trả lời là đúng, thì cô nhất định vẫn trả lại đồ.
Lộ Dương mặt mũi méo xệch, nghiến răng thở hổn hên như đang hạ quyết chổ chính giữa cực đại để thuyết phục bản thân thỏa hiệp, nhưng lại sẽ chẳng thể nào bắt người nhà gật đầu được.
rút cuộc cô gái bực tức bảo: “Cậu cứ để tớ bị đông cứng chết đi đến rồi!”.
Về sau chuyện này đồn ra ngoại trừ, rồi dần dần biến dị thành Trác Yến tịch thu gối cũng như chăn của Lộ Dương, ép buộc cô gái chứng nhận gia đình bạn dịu dàng cũng như có khí hóa học.
cuối cùng, bản chất của Trác Yến cũng bị phơi bày. Sau này thành viên thỉnh thoảng lại mang chuyện đấy ra giễu Trác Yến, dù nói bao lăm lần cũng chưa thấy ngán, lần nào nhắc lại cũng cười như bắt đầu nghe lần đầu. Trác Yến khôn cùng hậm hực, hết lần này mang lại lần khác gục đầu vào tường hỏi: “Nửa đời còn sót lại của những cậu bao gồm buộc phải chỉ sống nhờ vào câu truyện cười cợt này không hả?”.
lũ đại trượng phu còn đặt tên mang đến Trác Yến một biệt danh là “Trác Văn Tĩnh”.
thành viên gia đình ngày nào cũng Hotline đi Hotline lại là “em Văn Tĩnh” mà lại không hotline tên thật của cô ý, mang lại mức mọi người phụ trách lớp thậm chí còn tưởng lớp của họ có thêm người nhà mới.
Dần dần, ngay cả các giảng cục trong khoa cũng biết thiếu nữ sinh tên “Trác Văn Tĩnh” đấy, còn với cái brand name “Trác Yến”, bọn họ lại không để lại ấn tượng. Lúc thi cử lần nào cũng có thể có bớt thị chỉ vòa họ tên Trác Yến, hỏi mang vẻ thắc mắc: “Sao lại là Trác Yến? Trác Văn Tĩnh, em viết sai tên à?”.
những lần như cụ, Trác Yến luôn có xúc cảm khóc chưa ra nước mắt.
**********
Trác Yến ở tầng sáu. Cô nhoài ra cửa sổ nhìn ra ngoài, quan sát Giang Sơn từ một khoảng biện pháp khôn cùng xa: “Lớp trưởng, leo lan can thì thật bớt thông minh! Hay tôi thả xuống mang lại cậu một cáu giỏ, cậu đặt sách vào rồi tôi cần dùng dây kéo lên, cậu thấy vậy nào?”.
sở hữu chiều cao sáu tầng nạm này, Trác Yến chỉ hình như bắt gặp sắc bên khó khăn coi của Giang Sơn khi nghe câu nói của cô: “Trác Văn Tĩnh, sao cậu lười chảy thây cố gắng hả? Cậu gồm còn là chị em không?”.
Từ trước đến nay, Trác Yến hận nhất là người khác nghi ngờ giới tính của cô ý. Lúc lên cấp ba, để dồn sức học hành cô luôn để tóc ngắn, tương tự đầu đinh. Lúc đi vệ sinh, luôn bao hàm đàn bà sinh new gửi trường (trường trung học cơ sở của Trác Yến là trường trọng điểm, đông đảo học sinh chỗ khác do mong muốn thi đậu ĐH nên chuyển mang lại học giữa chừng) hét lên với cô: “Á á á! Gồm thằng con trai giở trò lưu manh đâm vào bồn tắm nữ!”.
những lần nghe tiếng hét đấy, Trác Yến gần như phát điên, vừa ra sức ưỡn ngực gân cổ cãi: “Này này này! Làm ơn quan sát kĩ đi rồi hãy la hét! Lưu manh cái gì nhưng lưu manh! Bên tôi là cô gái, con gái! Cậu tất cả thấy thằng nào bao gồm hai loại cục u trước ngực chưa hả?”.
mọi hiểu lầm cũng như thế càng nhiều thì đa số chuyện cười cợt vớ vẩn cũng luôn có. Tổ ấm bước đầu nghi ngờ Trác Yến bản sắc là nam hay bạn nữ, hoặc là hifi cũng cần.
Khi Anh chị học trung học cơ sở vẫn chớm biết thương thầm nhớ trộm thì Trác Yến còn chưa được bao gồm cảm nghĩ con gái ấy. Mà thậm chí đều đều mọi người còn chơi cô: “Trác Yến, cậu đẹp trai thay kia, tớ nghĩ cậu buộc phải tậu một ‘cô’ nữ giới bắt đầu đúng!”.
Tuổi xuân tươi đẹp, tuổi trẻ ngọt ngào. Trác Yến cứ giữ mãi tình người nhà sở hữu đứa bạn dẹp trai cộng bàn. Quãng thời gian tươi đẹp đó đã qua, một đi không trở lại, từ ấy trong lòng Trác Yến chất có một nỗi phẫn uất ngấm sâu vào tận xương tủy sở hữu phần nhiều mình nghi ngờ giới tính của cô ấy.
>> xem thêm Truyện h+ ẩm ướt
Trác Yến hất mái tóc rối đã được nuôi khôn xiết dài của bản thân mình, từ trên cao hét vọng xuống bên dưới mang Giang Sơn đã mỉm cười ranh mãnh: “Giang Sơn ơi Giang Sơn, mảnh giấy ơi mảnh giấy, Ngô Song ơi Ngô Song!”.
Ngô Song là đồng hương của cô ấy, học khoa xây dựng. Một hôm Ngô Song đến mượn sách Trác Yến thì Giang Sơn nhận thấy, Giang Sơn thấy Ngô dòng sông dịu dàng cute, bất giác trong lòng nảy sinh tình yêu, bắt buộc sẽ viết một bức thư khéo léo bộc bạch tình yêu, nhờ Trác Yến gửi hộ. Hai gia đình bạn đến nay vẫn đã ở quá trình đồng đội mở ám nửa lùi nửa tiến
Chúc Các bạn đọc truyện tuổi xuân của em tòa thành của anh vui vẻ!